Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2020

Chênh Vênh

Chênh Vênh Tôi ôm một nổi lo lắng xuyên suốt, một nổi sợ lâu dài, tuy nói là một nhưng thật ra là một vài...rất nhiều. Lỡ một mai, tôi thất cơ lỡ vận, chẳng thể thành công, sụp đổ hoàn toàn thì tôi phải làm như thế nào, với chính bản thân mình tôi chẳng sợ mình thất bại vì đó sẽ là trải nghiệm thật đáng nhớ, đáng có trong cuộc đời nhưng với gia đình tôi thì lại khác, tôi không thể thất bại. Tôi thất bại! Điều mà tôi nghĩ đầu tiên là gia đình - một gia đình từ một vùng quê nghèo khó, tuy bố mẹ tôi chẳng phải cày sâu cuốc bẩm nhưng thật thì chẳng khác gì một gia đình bần nông. Người ta thường nói, tốc độ trưởng thành của bạn phải nhanh hơn sự chuyển biến của thời gian tác động đến khuôn mặt, sức khỏe và sự minh mẩn của ba mẹ bạn. Vậy nên nếu tôi thất cơ lỡ vận - tôi sợ nghèo đói! Tôi sợ ước muốn với gia đình sẽ không thể thực hiện được! Nhìn từ bên ngoài, tôi duy trì một lối sống thị dân; mà không, tôi sống với tư duy đầu tư tất cả vào trải nghiệm bản thân mình, hơn cả một lối sống...